Xin chào mọi người!
Hôm nay mình tâm sự 1 chút về “Vòng lặp”, Tại sao một người cứ mãi “Khổ”, tại sao “Cái số tui nó vậy” nhé!
Nếu bạn nào có tìm hiểu về Numerology – Thần số học, hay có tìm hiểu về Hợp đồng Linh hồn hoặc tương tự thì có thể đã nghe và biết đến khái niệm về Bài học của cuộc đời. Đơn giản dễ hiểu là cuộc đời của mỗi người gồm nhiều bài học và nhiều bài thi để giúp linh hồn chúng ta phát triển đi lên, từ đó góp phần phát triển ý thức cộng đồng chung, trái đất, vũ trụ…. Mà đã là bài học thì cũng sẽ có những bài thi khảo, thi đậu thì qua 1 bài học khác, 1 lớp khác, nếu thi rớt thì lại phải thi lại, lần thi sau có khả năng khó hơn lần thi trước, cứ thế xoay vòng- Và đây chính là cái tạo ra Vòng lặp – Một người sẽ thường hay gặp các vấn đề, thử thách có cốt lõi giống nhau trong cuộc sống của họ, và không chỉ trong một đời sống này mà có thể lặp lại qua nhiều đời kiếp khác nhau.
Vậy làm sao tôi biết được bài học của mình là gì? Mình nhớ có 1 câu nói của ai không rõ nhưng khá phù hợp: Bài học của bạn là cái bạn không có!
Nói đơn giản vậy thôi nhưng để nhìn ra được và chấp nhận được “Cái mình không có” là bài học có lẽ là cả quá trình dài và cần luyện tập hoặc trợ giúp từ nhiều phương pháp/ công cụ khác nhau. Bạn có sẵn sàng để nhìn nhận lại một cách khách quan vấn đề bản thân thường xuyên gặp phải, thường xuyên “than trách”, dám nhìn lại vấn đề từ phương diện trách nhiệm của bản thân, loại bỏ “vai nạn nhân” phổ biến trong tâm lý. Bạn có đủ can đảm để bóc tách từng lớp tối của chính mình, đối diện với từng lớp tổn thương từ nhỏ xíu đến tan nát ám ảnh cuộc đời. Và bạn có đủ tình thương với chính bản thân mình để chăm sóc, âu yếm và ôm ấp tất cả mảng sáng và tối bên trong mình?
Với trải nghiệm của mình hiện tại, có 2 vấn đề lớn nhất mình thường thấy khi trao đổi về chuyện “vòng lặp” này với mọi người. Một là chúng ta “có biết” nhưng không đủ can đảm để đối mặt và nhìn nhận “nó như nó vốn là”, phần lớn vì nó liên quan đến những tổn thương quá sâu được giấu kín kẽ. Hai là chúng ta không đủ khách quan để nhìn thấy bóng tối của chính mình, trong đó yếu tố cảm xúc và tâm lý nạn nhân vẫn chiếm chủ đạo. Và vì nỗi sợ quá lớn, vì thói quen quá quen thuộc, vì tâm trí chúng ta không đủ “Clear” – sạch, chúng ta tiếp tục cho phép “Vòng lặp” tiếp tục lặp lại và nặng nề hơn, rồi chúng ta chốt lại “Cái số tui nó vậy rồi, chịu thôi”…
Nếu thật sự muốn bắt đầu cải thiện vòng lặp của mình mà chưa biết bắt đầu từ đâu, hãy thử ngồi xuống và nhìn nhận lại những chuyện bất ý mà bản thân trải qua từ nhỏ đến lớn, tìm ra điểm chung trong những chuyện này là gì, lí do thật sự đến từ đâu, từ nỗi sợ hãi, lo lắng hay cảm xúc nào của bản thân. Bạn cũng có thể hỏi những người bạn thân nhất của mình về đánh giá của họ về hành vi, câu chuyện, vấn đề của mình, và thử tìm điểm chung trong những đánh giá đó, sau đó, rà soát lại một lần nữa với bản thân. Sâu hơn, có thể tìm đến những phương pháp hỗ trợ, phổ biến nhất có lẽ là Shadow Work, các phương pháp tâm linh hơn như Channelling, Reiki…
Tại sao chúng ta phải làm việc/ xử lý các vòng lặp này? Tôi cứ sống như vậy đến cuối đời không được sao? Tất nhiên vẫn được chứ! Nhưng cũng đồng nghĩa bạn chấp nhận những “bài thi khảo” lặp lại liên tục, trong cuộc đời này, trong cuộc đời về sau, đôi khi còn phải “xuống lại lớp thấp hơn” để học lại từ đầu. Và có một câu mà mình chắn chắn áp dụng đúng trong trường hợp này: “Chạy trời không khỏi nắng”. Bạn có thể trốn hôm nay, trốn ngày mai, trốn một đời…nhưng linh hồn của bạn chắc chắn không bao giờ trốn được những vòng lặp chưa được xử lý!
Câu cuối cùng không biết để đâu trong bài nhưng liên quan và rất quan trọng: Cho dù những trải nghiệm có tồi tệ, xấu xa hay đáng xấu hổ như thế nào, những gì chúng ta học được mới thật sự quan trọng, chứ không phải những phán xét.
11.05.2024