“Em không được thương trong gia đình mình” là lời tâm sự mình được chia sẻ khá nhiều. Và dạo gần đây, mình cũng đọc được nhiều bài tâm sự trong các group về việc không hoà nhập được với gia đình, hoặc nhiều trường hợp bị b..ạo h..ành trong gia đình.
Mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, câu chuyện khác nhau nên thật sự không thể có lời khuyên chung nào. Nhưng nếu lựa chọn quyết tâm tiến về phía trước, thì mình nghĩ phần chia sẻ dưới đây của nhân vật Lania – một cô gái bị b.h bởi chính người mẹ ruột của mình (cô chia sẻ, có thời điểm bị mẹ bắt ăn cả thuốc giặt tẩy khi làm sai) – chia sẻ trong quyển Cosmic Cradle, sẽ mở ra thêm 1 góc nhìn mới, rằng không phải bạn bị trừng phạt hay xấu số đâu, mà bạn chính là một linh hồn can đảm đã lựa chọn thực hiện 1 bài tập khó để đạt được điểm cao và nhảy vọt trong hành trình tiến hoá. Bạn thật sự rất giỏi!
*Sách tiếng Anh, mình tự tạm dịch sang tiếng Việt 1 đoạn:
“Trước khi đến với cuộc đời này, tôi đã chọn bước qua địa ngục. Tôi đã chọn mẹ mình vì lý do đó. Là người chăm sóc chính, bà cố gắng hủy hoại tôi, muốn làm tôi im lặng. Dù vậy, chẳng phải bà đã làm điều vĩ đại nhất cho tôi sao? Nếu người phụ nữ đó tra tấn tôi mà tôi vẫn vượt qua được, thì còn ai có thể cản tôi nữa? Nếu tôi trách mẹ vì đã đóng vai mà tôi yêu cầu bà đóng, tôi sẽ tự làm tổn thương mình và tự giam cầm mình. Nghe thì có vẻ dễ, nhưng tôi không chỉ đơn giản tha thứ cho mẹ và để bà yên. Trước hết, tôi cần giải tỏa cơn giận, sự tức tối, và nỗi đau. Tôi đã gặp các nhà trị liệu hai lần một tuần trong suốt bốn năm. Mẹ tôi mất trước khi tôi hoàn thành liệu trình. Dù bà không còn sống nữa, tôi đã dần trân trọng những gì mẹ thực sự làm cho tôi. Mẹ tôi phải là ai để tôi có thể hoàn thành sứ mệnh mà mình đã chọn đến đây để thực hiện? Đúng, bà là kẻ phản diện. Nhưng, liệu đó có phải là bản chất thật của bà không? Từ một góc nhìn khác, chẳng phải bà là thiên thần vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi sao?
Tại sao ư? Mẹ tôi là người nghiêm khắc, là kẻ tàn ác nhất. Bà đã đưa tôi qua một trại tra tấn từ khi tôi mới chào đời. Đến cả Hitler cũng không thể làm tệ hơn. Và tôi vẫn yêu. Có người có thể thắc mắc liệu mẹ tôi có chịu nghiệp xấu vì đã ngược đãi tôi không. Bà sẽ chịu nghiệp xấu nếu từ chối đóng vai trò đó. Càng xuất sắc trong vai trò của mình, mẹ càng giúp tôi khai mở khả năng của chính mình. Sức mạnh và quyết tâm của mẹ giữ vững vai diễn của bà như một diễn viên tài ba nhất.
Tôi cần vượt qua sự lạm dụng của mẹ mình. Khi làm được điều đó, tôi đã phát triển một cốt lõi thép và sức mạnh nội tâm. Tôi đến với cuộc đời này để giải quyết một số vấn đề và tiến lên phía trước. Giờ đây, không ai có thể ngăn tôi mang đến cuộc trò chuyện mà tôi đã đến đây để chia sẻ. Yếu tố then chốt giúp tôi làm được điều đó là gì? Đó là tôi đã tìm thấy tình yêu thương. Tình yêu là bản chất cốt lõi của Tất Cả Những Gì Đang Tồn Tại. Tình yêu là thông điệp của Chúa Jesus, Moses, Muhammad, Đức Phật và Krishna. Và chính sự thiếu tình yêu đã duy trì sự tra tấn và đau khổ.”
-Xin giải thích thêm thêm 1 chút: Lania là một người có khả năng đặc biệt, có thể nhớ lại một chút về pre-birth Plan- kế hoạch trước khi sinh của chính mình từ khi cô rất nhỏ (không quá chi tiết hay cụ thể tình huống). Nhưng cư xử của mẹ cô đã khiến cô thu mình, từ bỏ khả năng và từ bỏ chính mình. Nhưng sau cùng, cô cũng đã thay đổi góc nhìn và tìm mọi cách để vượt lên.
Sau đoạn chia sẻ phía trên, Lania có chia sẻ thêm về việc gặp lại mẹ mình trong giấc mơ- sau khi bà mất- đã giúp cô hiểu sâu sắc được bản chất yêu thương thật sự của bà sau khi rời bỏ “vai phản diện” mà chính Lania đã yêu cầu trong pre-birth Plan.
——————–
Bài viết không có ý cổ vũ cho bất kì hình thức B. H nào và chắc chắn cũng không đại diện cho tất cả trường hợp. Mình chỉ muốn giới thiệu một góc nhìn khác mà mình nghĩ có thể xoa dịu một chút cho những bạn gặp tình huống tương tự.
— Zoelsoulful–